Loading Now

Ba Điều Cần Tránh Trong Quan Hệ Tình Yêu Lâu Dài

Trong một mối quan hệ yêu đương lâu dài hay hôn nhân, có những ranh giới và nguyên tắc bất thành văn giúp giữ vững niềm tin và hạnh phúc. Từ góc độ tâm lý học hiện đại đến triết lý phương Đông cổ truyền, ba điều tối kỵ dưới đây thường được nhắc đến như những việc mà cả nam lẫn nữ nên tuyệt đối tránh để bảo vệ mối quan hệ của mình.

Những phân tích sau sẽ làm rõ vì sao 1) không trò chuyện thân mật với người khác giới, 2) không nói xấu hay kể xấu về bạn đời với người ngoài, 3) không thử thách hoặc lặp đi lặp lại việc vượt qua các ranh giới đã cùng nhau thiết lập vì chúng đều tiềm ẩn nguy cơ gây tổn thương sâu sắc hoặc thậm chí đổ vỡ tình cảm, xét dưới lăng kính tâm lý học và triết lý Á Đông.

1. Trò chuyện thân mật với người khác giới: Nguy cơ “ngoại tình cảm xúc”

Không gian riêng tư trong tình yêu cần được tôn trọng. Trong tâm lý học, việc một người có những cuộc trò chuyện thân mật và chia sẻ cảm xúc sâu sắc với người khác giới ngoài hôn nhân hay cặp đôi thường được xem là “ngoại tình cảm xúc” đây là một hình thức phản bội lòng tin dù chưa có quan hệ thể xác.

Khác với tình bạn trong sáng, sự thân mật cảm xúc với một người thứ ba có thể dần dần vượt qua giới hạn cho phép trong quan hệ vợ chồng hay cặp đôi. Khi một bên bắt đầu chia sẻ những tâm sự thầm kín, những vui buồn riêng tư đáng lẽ chỉ dành cho bạn đời, với một “người bạn khác giới đặc biệt”, họ đang rút dần sự gắn kết dành cho người bạn đời của mình để đầu tư vào mối liên kết bên ngoài.

Tâm lý học hôn nhân gia đình chỉ ra rằng mối quan hệ vợ chồng được xây dựng trên nguyên tắc độc quyền về cảm xúc, tức là vợ chồng dành cho nhau sự thấu hiểu, quan tâm sâu sắc nhất.

Khi nguyên tắc này bị vi phạm, người bạn đời thường cảm thấy bị lừa dối, tổn thương và ghen tuông sâu sắc. Thậm chí, nhiều chuyên gia xem ngoại tình cảm xúc cũng nghiêm trọng không kém gì ngoại tình thể xác, bởi vết thương lòng do mất niềm tin thường rất khó chữa lành. Thực tế, những cuộc trò chuyện tưởng chừng “vô hại” có thể trở thành cầu nối dẫn đến tình cảm ngoài luồng sâu đậm hơn, hoặc mở đường cho ngoại tình thực sự về sau.

Từ góc nhìn triết học phương Đông, lòng thủy chung son sắt là phẩm hạnh cốt lõi trong đạo vợ chồng. Đức Phật từng dạy rằng cả vợ lẫn chồng đều phải giữ trọn vẹn lòng chung thủy, tránh bất kỳ mối quan hệ tình cảm ngoài hôn nhân nào để bảo vệ hạnh phúc gia đình.

Tương tự, Nho giáo đề cao chữ “Tín” sự tin cậy và trung thành như một trong ngũ thường căn bản của đạo làm người. Phản bội niềm tin (dù chỉ bằng cảm xúc) được coi là tổn hại nghiêm trọng đến đạo nghĩa vợ chồng. Người xưa có câu “Một lần mất tín, vạn lần mất tin”, ý nói chỉ một lần không chung thủy hoặc thất hứa cũng đủ làm niềm tin sụp đổ hoàn toàn trong mắt người kia.

Quả thật, khi một người chồng/vợ phát hiện bạn đời mình “tâm sự mùi mẫn” với người khác, họ sẽ cảm thấy bị phản bội; sự nghi ngờ và đau đớn có thể kéo dài rất lâu, thậm chí không thể hàn gắn, dẫn tới rạn nứt khó cứu vãn trong hôn nhân.

Ví dụ: Một người vợ bắt đầu thường xuyên nhắn tin và tâm sự với một đồng nghiệp nam về những bất hòa trong gia đình. Dần dần, cô ấy nhận được sự lắng nghe và an ủi từ người đồng nghiệp nhiều hơn từ chồng mình. Hai người chia sẻ ngày càng nhiều chuyện riêng tư và hình thành một sợi dây tình cảm đặc biệt. Khi người chồng phát hiện, anh cảm thấy sốc và tổn thương vì vợ đã chia sẻ những điều thầm kín với người khác thay vì nói chuyện với mình.

Hậu quả là khủng hoảng niềm tin bùng nổ: người chồng trở nên ghen tuông, giận dữ và mất cảm giác an toàn trong hôn nhân. Ngay cả khi người vợ khẳng định “chưa làm gì sai” và mối quan hệ bình thường và  chỉ là bạn bè, thì ranh giới tình cảm đã bị vượt qua sự thân mật tinh thần cô dành cho người khác đã làm suy yếu gắn kết vợ chồng.

Cặp đôi này phải đối mặt với những trận cãi vã triền miên, sự lạnh nhạt và hoài nghi. Nếu không kịp thời chấm dứt mối quan hệ bên ngoài và hàn gắn, cuộc hôn nhân của họ có nguy cơ đổ vỡ hoàn toàn.

Trường hợp trên cho thấy rõ: chỉ một hành vi trò chuyện thân mật sai đối tượng cũng đủ gây ra tổn thương sâu sắc và lâu dài trong tình yêu.

2. Nói xấu, kể xấu về bạn đời với người khác – Hủy hoại sự tôn trọng và niềm tin

Đừng “vạch áo cho người xem lưng” trong đời sống vợ chồng. Việc đem những thói xấu, lỗi lầm hay bức xúc về chồng/vợ đi kể lể, than phiền với người khác (bạn bè, đồng nghiệp, thậm chí hàng xóm hay người thân) là một thói quen cực kỳ nguy hiểm cho mối quan hệ.

Tâm lý học gia đình cảnh báo rằng nói xấu bạn đời trước mặt người khác sẽ xói mòn sự tôn trọng lẫn nhau và làm lung lay nền tảng đoàn kết của cặp đôi. Lúc nóng giận, có thể ta nghĩ việc “xả bớt bực tức” bằng cách kể tội đối phương với một người bạn sẽ giúp bản thân nhẹ nhõm hơn. Thế nhưng về lâu dài, hành động này giống như “đâm sau lưng” bạn đời: nó không giải quyết được mâu thuẫn cốt lõi giữa hai vợ chồng, mà còn tạo thêm mâu thuẫn mới và cảm giác phản bội niềm tin.

Trước hết, hậu quả tâm lý đối với người bị nói xấu rất nặng nề. Khi chồng/vợ biết mình bị bạn đời đem ra chỉ trích, chê bai sau lưng, họ sẽ thấy bị xúc phạm và mất mặt. Sự gắn kết vợ chồng dựa trên niềm tin rằng “chúng ta là một đội”, luôn bênh vực và bảo vệ nhau. Việc một người “vạch áo cho người xem lưng” đã phá vỡ tinh thần ấy, khiến người kia mất niềm tin rằng bạn đời còn đứng về phía mình.

Thêm vào đó, nói xấu bạn đời còn xâm hại danh dự của họ: hình ảnh của họ trở nên xấu đi trong mắt người ngoài, khó lòng lấy lại được. Như ông bà ta có câu, “xấu chàng hổ ai” nếu chồng/vợ mình bị chê cười, chính bản thân ta cũng mang tiếng xấu lây. Người ngoài có thể nhìn người bạn đời của ta với ánh mắt thiếu thiện cảm, thậm chí khinh thường, và điều này gián tiếp làm tổn thương chính uy tín của gia đình.

Không chỉ ảnh hưởng đến hai vợ chồng, việc kể xấu nhau còn ảnh hưởng tiêu cực đến các mối quan hệ xung quanh. Bạn bè hoặc người thân khi nghe một phía trút bầu tâm sự, họ thường đứng về phía người kể, từ đó dễ ác cảm với “thủ phạm” của câu chuyện tức người chồng/vợ bị nói xấu. Kể cả khi hai vợ chồng làm lành trở lại, những người thân và bạn bè ấy sẽ khó quên những điều tiêu cực họ từng nghe.

Họ có thể tiếp tục nhìn nhận người bạn đời của bạn bằng định kiến xấu, gây bất lợi lâu dài cho mối quan hệ giữa bạn đời bạn với gia đình, bạn bè bạn. Nói cách khác, một lần bạn nói xấu chồng/vợ với người ngoài, hình ảnh của anh ấy/cô ấy trong mắt họ có thể mãi mãi sứt mẻ. Điều này có thể tạo ra sự xa cách, khó xử giữa bạn đời của bạn và mạng lưới quan hệ xã hội của chính bạn một dạng “tổn thương gián tiếp” nhưng rất khó cứu vãn.

Thêm vào đó, việc lôi kéo người ngoài vào chuyện nội bộ vợ chồng có thể đào sâu thêm hố ngăn cách giữa hai người. Thay vì cùng nhau giải quyết bất đồng, một bên lại đi tìm đồng minh bên ngoài, vô tình đẩy người bạn đời ra rìa.

Ví dụ, có những trường hợp người vợ giận chồng liền kể tội chồng với con cái. Cô lập “liên minh” với con chống lại chồng mình, khiến người chồng vừa bị tổn thương, vừa mất uy tín trước mặt con. Mặt khác, đứa trẻ cũng trở nên lo lắng và bất an khi chứng kiến cha mẹ mâu thuẫn và nghe những điều không hay về cha (hoặc mẹ) mình. Rõ ràng, trẻ nhỏ không đủ khả năng giải quyết vấn đề của người lớn; việc tâm sự sai chỗ như vậy chỉ khiến con cái thêm tổn thương tâm lý. Đây là minh chứng cụ thể rằng nói xấu bạn đời không chỉ làm hại quan hệ vợ chồng mà còn lan tỏa tiêu cực đến cả gia đình.

Về phương diện triết lý Á Đông, ông cha ta luôn đề cao sự hòa hợp và danh dự gia đình. Giữ kín những bất đồng “trong nhà đóng cửa bảo nhau” được xem là một đức tính khôn ngoan. Thành ngữ “Không ai rải áo cho người ngoài xem” khuyên nhủ rằng chuyện xấu của người thân thì không nên phô bày ra ngoài. Thay vào đó, vợ chồng nên trực tiếp góp ý, đối thoại thẳng thắn với nhau để tháo gỡ khúc mắc. Nếu quá tức giận hoặc bế tắc, cả hai có thể tạm thời tìm đến chuyên gia tâm lý để được hỗ trợ, hơn là tìm kiếm sự đồng cảm từ những người không liên quan.

Phật giáo cũng nhấn mạnh giới luật về “chánh ngữ”: không nói lời ác ý, không nói dối hay nói điều gây bất hòa. Nói xấu bạn đời chính là phạm vào “khẩu nghiệp”  gieo rắc năng lượng tiêu cực bằng lời nói hậu quả là “gây khẩu thương” cho chính hạnh phúc lứa đôi. Một khi sự tôn trọng và niềm tin đã bị bào mòn bởi những lời nói xấu sau lưng, hôn nhân sẽ rất khó trở lại êm ấm như xưa.

Tựu trung, điều tối kỵ là biến người bạn đời, người đáng lẽ ta phải yêu thương bảo vệ thành chủ đề để phàn nàn, bôi xấu với người khác. Thay vì làm vậy, hãy chọn cách góp ý trực tiếp, tế nhị với bạn đời khi có bất mãn. Giải quyết mâu thuẫn một cách riêng tư và tôn trọng sẽ giúp vợ chồng hiểu nhau hơn, giữ được “thể diện” cho nhau và tránh được những tổn thương âm ỉ về sau. Hãy nhớ rằng, lòng tự trọng và niềm tin là sợi dây gắn kết vợ chồng; đừng tự tay cắt đứt sợi dây đó chỉ vì vài lời nói trong lúc nóng giận.

3. Thử thách hoặc lặp lại việc vượt qua ranh giới chung: Phá vỡ nền tảng an toàn của mối quan hệ

Mỗi cặp đôi đều nên thiết lập những ranh giới rõ ràng ngay từ khi cam kết gắn bó, nhằm định hình điều gì là chấp nhận được hoặc không trong mối quan hệ của họ. Những “ranh giới” này có thể hiểu là các giới hạn, quy tắc mà cả hai thống nhất tuân thủ.

Ví dụ: sự chung thủy, mức độ riêng tư cá nhân, cách ứng xử với bạn bè khác giới, quản lý tài chính chung, v.v. Theo các chuyên gia tư vấn hôn nhân, một cuộc hôn nhân tốt đẹp luôn cần có những ranh giới lành mạnh; nếu ranh giới không được đặt ra hoặc thường xuyên bị vi phạm, hôn nhân rất dễ rạn nứt và tan vỡ.

Việc “thử thách” các ranh giới nghĩa là cố tình làm những điều đã nằm ngoài thỏa thuận, hoặc nhắc đi nhắc lại việc vượt ranh giới như để xem giới hạn chịu đựng của đối phương tới đâu. Đây là một hành vi thiếu tôn trọngthiếu trách nhiệm, bởi nó coi nhẹ những cam kết chung và đùa cợt với lòng tin của người bạn đời.

Tâm lý học khẳng định rằng ranh giới và niềm tin có mối quan hệ khắng khít: những ranh giới tồn tại nhằm tạo ra cảm giác an toàn, tin cậy và tôn trọng trong quan hệ. Khi một bên liên tục phá vỡ thỏa thuận chung, người kia sẽ cảm thấy an toàn bị đe dọa, rằng đối phương không tôn trọng nhu cầu và giới hạn của mình. Lâu dần, sự bất an và thất vọng tích tụ, làm xói mòn tình yêu và sự gắn kết. Thử thách ranh giới chẳng khác nào đẩy người mình yêu ra khỏi “vòng tròn an toàn” mà hai người đã cùng dựng nên.

Thêm vào đó, lặp đi lặp lại lỗi lầm cũ tức là tái phạm việc mà trước đó cả hai đã thống nhất tránh sẽ tạo thành vết thương lòng khó lành. Chẳng hạn, hai vợ chồng đã đồng ý không liên lạc riêng tư với người yêu cũ, nhưng người chồng vẫn lén lút nhắn tin hỏi han cô bạn cũ. Mỗi lần bị phát hiện, anh lại xin lỗi và hứa chấm dứt, nhưng rồi vài tháng sau lại tái diễn.

Đối với người vợ, lời hứa của chồng mất hết giá trị. Cô sẽ không còn tin những gì anh nói, bởi thực tế chứng minh anh không giữ lời. Kết quả là cô vợ vừa đau khổ, vừa sinh nghi ngờ thường trực, có thể dẫn đến kiểm soát gắt gao hơn (đọc trộm tin nhắn, tra hỏi…) làm cả hai càng ngột ngạt. Trong kịch bản xấu hơn, cô có thể trở nên tê liệt cảm xúc, không buồn ghen tuông hay trách móc nữa mà âm thầm chấp nhận sự phản bội như một điều tất yếu. Khi đó, hôn nhân gần như đã chết về mặt tinh thần.

Từ phương diện triết lý phương Đông, việc giữ chữ tín và tôn trọng lời hứa vô cùng được coi trọng. Khổng Tử từng nói: “Nhân nhi vô tín, bất tri kỳ khả dã”, nghĩa là người không giữ chữ tín thì không biết có làm nên trò gì?.

Trong quan hệ vợ chồng, chữ tín thể hiện qua việc giữ đúng các cam kết đã cùng nhau đặt ra đó có thể xem là “luật lệ” riêng của hai người. Nếu một bên không ngừng vi phạm luật chung, thì khác nào tự biến mình thành “kẻ thất tín” trong mắt người bạn đời. Mà một lần thất tín, như đã nói, sẽ kéo theo muôn lần mất niềm tin. Triết lý Nho giáo xếp đức “Tín” (sự tin cậy) ngang hàng với nhân, lễ, nghĩa, trí như một phẩm chất căn bản của đạo vợ chồng và đạo làm người. Điều này hàm ý: sự tin tưởng chính là “sinh mệnh thứ hai” của hôn nhân, mất nó quan hệ khó lòng tồn tại bền vững.

Mặt khác, ranh giới chung còn là biểu hiện của sự tôn trọng lẫn nhau. Triết lý Á Đông có câu “tương kính như tân”, nghĩa là vợ chồng kính trọng nhau như khách quý thuở ban đầu. Khi thực sự kính trọng đối phương, ta sẽ tự giác tuân thủ những giới hạn mà cả hai đã đồng thuận, không ai phải ép buộc ai. Ngược lại, cố ý thử thách ranh giới giống như thái độ coi thường mong muốn và cảm xúc của bạn đời, đặt cái tôi ích kỷ lên trên sự thỏa thuận chung. Đây là mầm mống của xung đột và tổn thương sâu sắc: người bị vượt ranh giới sẽ cảm thấy mình không được coi trọng, thậm chí bị phản bội, còn người vượt ranh giới thì dần đánh mất sự tín nhiệm và hình ảnh đáng tin trong mắt bạn đời.

Về lâu dài, những ranh giới bị lờ đi hoặc chà đạp liên tục sẽ khiến mối quan hệ mất phương hướng. Hai người không còn biết đâu là “giới hạn cuối” cho các hành vi, và cũng không còn tin tưởng rằng đối phương sẽ tuân thủ bất cứ thỏa thuận nào. Hệ quả là tình yêu rơi vào trạng thái hỗn loạn và thiếu an toàn. Chuyên gia tư vấn thường khuyên rằng nếu lỡ phạm lỗi, người gây lỗi phải nỗ lực khôi phục niềm tin bằng cách dừng ngay hành vi sai, chịu trách nhiệm và cam kết lại một cách nghiêm túc.

Tuyệt đối tránh việc lặp đi lặp lại sai lầm bởi mỗi lần tái phạm, cơ hội hàn gắn sẽ thu hẹp dần. Giống như tờ giấy bị nhàu, dù có vuốt phẳng vẫn còn vết nhăn; niềm tin đã rạn vỡ nhiều lần sẽ rất khó liền lại như ban đầu.

Ví dụ minh họa:

Hai vợ chồng anh A và chị B thống nhất với nhau rằng mỗi tháng chỉ tiêu một khoản tiền giải trí giới hạn, cũng như sẽ báo cho nhau nếu có khoản chi lớn. Thế nhưng anh A nhiều lần vung tiền mua sắm đắt tiền mà không bàn bạc trước, thậm chí tiêu vượt ngân sách chung. Mỗi lần bị vợ phát hiện, anh xin lỗi và hứa lần sau không tái phạm. Nhưng rồi tháng sau anh lại lén lấy tiền tiết kiệm chung để mua một chiếc đồng hồ đắt giá. Chị B hết sức thất vọng và tức giận, cảm thấy mình không được tôn trọng và tương lai tài chính gia đình bị đe dọa. Niềm tin của chị vào chồng sụt giảm nghiêm trọng, chị bắt đầu phải giấu riêng một quỹ tiền cho an toàn.

Về phía anh A, thấy vợ không còn tin mình, anh sinh ra khó chịu, khoảng cách giữa hai người lớn dần. Câu chuyện này cho thấy, vi phạm ranh giới tài chính lặp đi lặp lại có thể dẫn đến khủng hoảng niềm tin và sự rạn nứt tình cảm. Nếu ngay từ đầu anh A tuân thủ thỏa thuận, hoặc ít nhất dừng lại sau lần đầu sai phạm, thì đã không đẩy vợ vào trạng thái mất niềm tin triệt để như vậy.

Tóm lại, việc thử thách hay liên tục phá vỡ các ranh giới chung chính là đang gạt bỏ những “hàng rào bảo vệ” mối quan hệ. Tâm lý học chỉ ra ranh giới giúp duy trì sự cân bằng và lòng tin giữa hai người, còn triết học phương Đông xem trọng việc giữ lời hứa và chữ tín như linh hồn của hôn nhân. Vì thế, để tình yêu bền vững, cả hai phải cùng xác lập và tôn trọng ranh giới đã định. Đừng bao giờ coi những thỏa thuận chung là trò đùa hay thử thách nhau, bởi mỗi lần vượt ranh giới là một lần ta “đục thủng” con đê bảo vệ hạnh phúc lứa đôi.

Kết luận

Ba điều trên trò chuyện thân mật với người khác giới, nói xấu bạn đời với người ngoài, và thử thách/lặp lại việc vượt ranh giới chung tưởng chừng khác biệt nhưng đều chung một hệ quả: chúng bào mòn lòng tin, sự tôn trọng và cảm giác an toàn trong mối quan hệ. Từ góc nhìn tâm lý, những hành vi này tạo ra tổn thương tinh thần sâu sắc và có thể trở thành mầm mống của phản bội, xung đột leo thang. Còn dưới lăng kính triết học phương Đông, chúng đi ngược lại với các giá trị cốt lõi như chung thủy, hòa thuận, chữ tín và tương kính những yếu tố được xem là nền tảng của hôn nhân hạnh phúc.

Để tránh rơi vào vết xe đổ, các cặp đôi nên nuôi dưỡng sự trung thực và tôn trọng mỗi ngày. Hãy đầu tư vào giao tiếp thẳng thắn nhưng đầy yêu thương với bạn đời, thay vì tìm kiếm sự bù đắp hay đồng cảm từ người thứ ba. Hãy giải quyết mâu thuẫn trong tinh thần xây dựng, tránh trút giận lên vai người ngoài. Và hãy giữ vững những cam kết chung, bởi đó là lời hứa danh dự giữa hai người. Khi cả hai cùng ý thức được những “giới hạn đỏ” không nên vượt qua, họ sẽ tạo dựng được một vùng an toàn vững chắc nơi tình yêu có thể phát triển bền vững theo thời gian.

Cuối cùng, hạnh phúc lứa đôi không tự nhiên mà có; nó được dệt nên từ niềm tin, sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau trong từng lời nói, hành động nhỏ. Tránh xa ba điều tiêu cực kể trên chính là cách thiết thực để bảo vệ và nuôi dưỡng sợi dây gắn kết vợ chồng. Như triết lý “tương kính như tân” gợi nhắc: nếu vợ chồng luôn đối đãi với nhau bằng sự trân trọng như thuở ban đầu, biết tự kiềm chế bản thân trước những cám dỗ và nóng giận, thì tình yêu ấy sẽ đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi sóng gió và trường tồn với năm tháng.

Post Comment

Có thể bỏ lỡ